Sách (2)


Xem mục lục

Phật lại bảo ông A-nan: “Như lời ông nói: Không có cái thấy, rời tất-cả vật, riêng có tự-tính; thì trong tất-cả các vật đã chỉ được, không có cái gì là cái thấy cả. Nay tôi lại bảo ông: Ông cùng Như-lai ngồi trong rừng Kỳ-đà, lại xem rừng vườn cho đến mặt trời mặt trăng, nhiều thứ hình-tượng khác nhau, trong đó, chắc không có cái thấy mà ông có thể chỉ ra được. Vậy ông hãy phát-minh trong các vật đó, có cái gì ra ngoài cái thấy?”

Ông A-nan bạch: “Thật tôi thấy khắp rừng Kỳ-đà nầy, không biết trong đó có cái gì ra ngoài cái thấy. Vì sao? Nếu cái cây ra ngoài cái thấy thì sao lại thấy cây, còn nếu cái cây tức là cái thấy thì sao lại là cây; như thế cho đến nếu hư-không ra ngoài cái thấy, thì sao thấy được hư-không, còn nếu hư-không tức là cái thấy, thì sao lại là hư-không. Tôi lại suy-nghĩ, phát-minh chín-chắn trong muôn hình-tượng, thật không có cái gì ra ngoài cái thấy cả”.

Phật dạy: “Đúng thế, đúng thế”.

Xem mục lục
Chùa Việt
2015-02-07-16-25-09ChuaQuangDat.jpg
2015-02-07-15-53-43MatTienChua2.jpg
2015-02-07-15-40-46ChuaQuangMinh.jpg
2015-02-07-16-16-33ChuaDieuAn.jpg
2015-02-07-14-01-55ChuaMinhTinh.jpg
2015-02-07-16-29-29ChanhDien.jpg
2015-02-08-08-44-27ChuaThienLam.jpg
2015-02-07-16-13-08matTienThienVien.jpg
2015-02-07-16-32-42CHuaVienGiac.jpg
2015-02-07-16-20-54ChuaBaoSon.jpg
2015-02-07-16-09-48ChuaLinhSon.jpg
2015-02-07-16-22-48ToanCanhCHua.jpg